(Thứ sáu, 28/02/2020, 11:29 GMT+7)

THƠ PHÙNG THÀNH CHỦNG

 
 
Tự trào!
 
Nghĩ mình còn trẻ
soi gương thấy già
lưỡng diện nhất thể
đó tớ, đây ta
 
Nghĩ trẻ là trẻ
thấy già là già
hai thằng đồng tuế
nhìn nhau cười xòa…

 

 
Hương ổi
 
Chợt lòng đã thu
mùa xa heo may…
 
Về với ngày xưa
tuổi chưa rụng rốn
chín trong mong đợi
trái ương đầu mùa
 
Thèm lại còn xanh
thoáng như vô tình
tiếng chào mào gọi
ổi thắp sáng cành
 
Trong hương thu chín
tình vương vấn hồn
một thời xuân sắc
hoa dành trái thơm…
 
  
 
Những cuốn sách những con mọt và… tôi!
 
Giải thoát tôi khỏi thân phận nô lệ
nhưng cũng cấm vận tôi tiếp cận chân lý
những con mọt sách vừa là đồng minh vừa là kẻ thù của tôi!
 
Nhằm tránh họa diệt chủng
những cuốn sách được bó lại thành từng bó
bằng những đoạn dây chằng hàng
và đứng xếp lớp bên nhau
trông như những tên tù binh bị trói giật cánh khuỷu!
 
Với những cuốn sách
tôi vừa là vị cứu tinh
vừa là một tên độc tài…
 
 
 
Lỡ
 
Gần trọn một đời
không bia rượu
mà say!
 
Phút chót cuộc
lỡ mềm môi
chợt tỉnh…
 

 
 
Lê Đạt
 
Lặc lè trên sa mạc chữ
dị ứng với những lối mòn
ông đi tìm sự mất trật tự
trong một trật tự mới
 
Xếp mình vào hàng ngũ phu phen
những con người dưới đáy xã hội:
phu đòn
phu mỏ
phu xe
phu khuân vác
phu đồn điền
phu lục lộ…
 
Trong lý lịch trích ngang
ông nhận mình là… phu chữ!
 
  
 
Đường đời

Chập chững tập đi
chập chững bước vào đời
lại chập chững sau mỗi lần vấp ngã
đến dò dẫm bước tuổi già đón đợi
để cháu con lại tiếp bước ông cha...

Đời người thì ngắn
đường đời thì xa!

 
 
  
 
Gọi đò

Đang dưng trời bỗng đổ mưa
đò vừa rời bến, tôi... vừa tới nơi
một mình chỉ một mình thôi
đò không quay lại, một... tôi lỡ đò!

...Trách mình rồi trách cơn mưa
trách người sang chỗ đứng chờ vội quên!

 
 
 
 
Đất
Kính tặng những người mẹ không có hạnh phúc được làm vợ
 
Có con chim bay qua vô tình gieo hạt
đất nhận về
cho cây lại sinh sôi...

Đất rạn vỡ buổi hạt mầm tách vỏ
đất vắt kiệt mình những ngày nắng lửa
chắt chiu mỡ màu con lũ đi qua
đất nuôi cây lớn
xin đừng hỏi từ đâu cây đến (!)

Đất có cây cây có đất
đừng vô tình làm rơi trái chín
đừng làm đau đất
con chim ấy bay rồi...